Chuyện tình buồn của Lục Du

釵頭鳳

红酥手,黄縢酒,满城春色宫牆柳。

東風惡,歡情薄。

一懷愁緖,幾年離索。

錯!錯!錯!

春如舊,人空瘦,淚痕紅浥鮫綃透。

桃花落,閑池閣。

山盟雖在,錦書難托。

莫!莫!莫!

Sai đầu phượng

Hồng tô thủ, hoàng đằng tửu, mãn thành xuân sắc cung tường liễu.
đông phong ác, hoan tình bạc.
nhất hoài sầu tự, kỷ niên ly tác.
thác! thác! thác!

Xuân như cựu, nhân không sấu, lệ ngân hồng ấp giao tiêu thấu.
đào hoa lạc, nhàn trì các.
sơn minh tuy tại, cẩm thư nan thác.
mạc! mạc! mạc!

Chuyện tình buồn của Lục Du

Mình ít học ít chữ, không đọc được câu chuyện tình buồn của Lục Du. Đây là nghe thầy giáo mình kể cho. Lục Du sinh trưởng dưới triều Nam Tống, bấy giờ triều đình chủ hòa mà Lục Du lại theo phái chủ chiến. Vì thế ông không được trọng dụng. Thấy đường tiến thân của con không hanh thông, mẹ Lục Du đi xem bói, thầy bói bảo Lục Du không thăng tiến được là do cưới nhằm người vợ không hợp tuổi. Mẹ Lục Du về ép ông ly dị vợ, mặc cho hai vợ chồng Lục Du đang rất hòa thuận nghĩa tình. Nhưng vì chữ hiếu vào thời Tống ấy, Lục Du cũng đành xa vợ.

Mấy năm sau, ông về quê, thấy lòng buồn buồn, bèn đi dạo quanh vùng. Chợt trông có khu vườn hoa đẹp, gọi là vườn Thẩm, bèn cất bước vào xem. Vào vườn dạo chơi, vào đến tận nhà, thấy vợ chồng chủ nhà đang tiệc rượu, nhìn lại thì ra đây là nhà mới của người vợ cũ. Lục Du quay bước không kịp, vợ cũ cũng tự nhiên mời vào. Người chồng thấy vậy kêu vợ [nguyên là vợ Lục Du] tự tay mời rượu ngon (hoàng đằng tửu = rượu ngon niêm bằng giấy vàng) cho Lục Du, rồi có ý tránh vào nhà để nhường cho Lục Du và vợ cũ có không gian riêng.

Lục Du thấy tình cảnh ấy, xúc cảm cầm bút viết lên tường bài từ Sai đầu phượng này, kể hết tâm tình của ông:

Tay hồng mềm mại, rượu quý nhãn vàng, tường liễu bốn bề xuân khắp ngõ.
Gió đông ác, ân tình gầy rạc,
Lòng nặng mối sầu, mấy năm vò võ,
Sai! Sai! Sai!

Xuân còn như cũ, người vẫn chưa gầy, lệ hồng thấm lọt khăn giao
Hoa đào rơi vào gác nhàn ao
Núi thề còn đó, thư gấm khôn trao,
Thôi! Thôi! Thôi!

Lục Du làm xong bài từ “Trâm cài đầu hình phượng” thì buông bút quay về, người vợ sau đó vì bài từ này mà làm lại một bài từ nữa. Rồi nỗi buồn đeo đẳng mãi, mấy năm sau bà lâm bệnh qua đời.
Lục Du bỏ quê đi đến bốn mươi năm sau mới quay về, ghé vườn Thẩm, nghe lại chuyện xưa, cũng làm thêm một bài thơ nữa.
Mình ít học ít chữ, chưa biết bài từ kia bài thơ kia thế nào.

P.S. Cũng nhờ thầy giáo giảng, mới biết trong bài này hai chữ đông phong còn mang nghĩa người mẹ; và cái ý hoa đào rơi vào nhà gác trên ao chính là người vợ nay thuộc về người khác rồi. Còn cái nghĩa của câu “lệ ngân hồng ấp giao tiêu thấu” thì liên quan đến điển tích về “giao nhân” – một tộc người miệt biển, có nghề làm ra loại tơ không thấm nước, vậy mà ở đây Lục Du bảo lệ hồng thấm cả khăn giao, cũng tựa như cái ý “lệ rơi thấm đá” của Nguyễn Du trong Truyện Kiều vậy.

2 bình luận (+add yours?)

  1. hoperighthear
    Th3 02, 2022 @ 20:09:42

    mỗi ngày mỗi chuyện tình lại đi . cảm ơn tác giả đã viết ra

    Trả lời

  2. Vĩnh
    Th4 23, 2022 @ 05:00:09

    Những người đã được liệt vào trang sử họ đã trải qua rất nhiều gian khổ đau thương, họ là những người ngay thẳng không bao giờ sua nịnh luồn cúi. Bảo vệ cái đúng là cái nôi của sự sự hạnh phúc và thịnh vượng của một dân tộc. Bảo vệ cái đúng chính là bảo vệ pháp luật ,đẹp được tệ nạn , tham nhũng và đêm đến sự công bằng cho xã hội …

    Trả lời

Bình luận về bài viết này

Midori Sora

the spring drops on your eyelid

HỒ SƠ VĂN HỌC

Tìm lại di sản

Khải Đơn

Thời gian trên đường

Xứ Nẫu

Nơi gặp gỡ những người yêu xứ Nẫu

WordPress.com

WordPress.com is the best place for your personal blog or business site.